Ký Ức Về Bangkok Và Phuket, Thái Lan - Bongda88 Trực Tuyến
Chuyến đi đến khách sạn ở Bangkok vào lúc hơn hai giờ sáng quả thật là một trải nghiệm đáng nhớ. Sau khi đến nơi, cả gia đình chúng tôi quyết định mua vài gói mì ăn liền để lấp bụng tạm thời. Không ngờ lại mua phải loại mì nổi tiếng Yumyum - trời đất, mì ăn liền của Thái Lan ngon không tưởng! Đây chính là ấn tượng đầu tiên của tôi về đất nước này.
Trước chuyến đi, tôi đã tìm hiểu sơ lược về văn hóa người Thái. Điều đặc biệt nhất là nhịp sống chậm rãi, cách giao tiếp nhẹ nhàng và sự kiên nhẫn đáng kinh ngạc. Khi làm thủ tục tại quầy lễ tân khách sạn, mặc dù chỉ sử dụng một ít tiếng Anh và tiếng Trung Quốc, cô nhân viên vẫn giữ thái độ bình tĩnh và thân thiện cho đến khi mọi vấn đề được giải quyết hoàn toàn. Nụ cười chuyên nghiệp mà cô ấy dành cho chúng tôi thực sự là một nét đẹp trong ngành dịch vụ ở đây.
Người Thái còn có truyền thống tặng tiền boa, thường là những đồng xu nhỏ trị giá khoảng 20 baht. Tôi nhận thấy rằng họ rất lịch sự, kể cả trong những tình huống bất ngờ. Một lần, khi đứng đợi bên ngoài sân bay với hành lý trên tay, một người đàn ông vội vã đụng phải tôi. Chưa kịp phản ứng thì anh ta đã xin lỗi bằng ba ngôn ngữ khác nhau – tiếng Anh, tiếng Thái và thậm chí cả tiếng Hoa không mấy chuẩn xác – kèm theo cú cúi đầu nhanh chóng trước khi chạy đi.
Các trung tâm mua sắm ở Thái Lan thường khá đông đúc, lối đi hẹp và chật chội. Tuy nhiên, điều khiến tôi ấn tượng là cách cư xử của người dân địa phương. Họ luôn nói “sorry” mỗi khi vô tình va chạm và mỉm cười xin lỗi. Dần dần, tôi nhận ra rằng đây không phải ngoại lệ mà là phong cách ứng xử phổ biến của người Thái.
Tại Bangkok, xe tuk-tuk là phương tiện di chuyển phổ biến nhất. Những tài xế luôn tươi cười chào hỏi và hỏi bạn muốn đi đâu. Thương lượng giá cả cũng là một phần thú vị trong quá trình đi lại. Thông thường sau vài vòng trả giá,bet99 casino bạn có thể giảm giá xuống khoảng một trăm baht. Có một lần duy nhất, khi chúng tôi ép giá hơi thấp so với mong đợi, tài xế tỏ ra không hài lòng suốt chuyến đi. Tuy nhiên, hầu hết các tài xế đều vui vẻ trò chuyện dọc đường, đôi khi còn cố gắng nói vài câu tiếng Trung Quốc không mấy lưu loát.
Xe tuk-tuk trông giống như xe ba bánh ở Việt Nam nhưng thiết kế độc đáo hơn, di chuyển nhanh nhẹn mà vẫn đảm bảo an toàn. Nhiều tài xế không chỉ dừng lại ở việc chở khách mà còn chủ động chào hỏi du khách với nụ cười rạng rỡ. Một kỷ niệm đáng nhớ là khi chúng tôi gặp một cảnh sát trẻ trung, anh ấy tháo mũ bảo hiểm ra, lộ diện với cặp mày rậm và ánh mắt mạnh mẽ. Khi được yêu cầu chụp ảnh, anh ấy nhiệt tình tạo dáng và đưa tay làm ký hiệu “V”.
Taxi ở Bangkok đa dạng màu sắc, từ những chiếc xe thông thường đến những chiếc được trang trí công phu như Hello Kitty. Một số xe taxi toàn màu hồng khiến tôi không thể kiềm chế ham muốn thử nghiệm. Trên đường tới sân bay, chúng tôi bắt gặp một chiếc xe taxi được trang trí hoàn toàn theo phong cách Hello Kitty, từ đèn pha đến logo trên cửa xe.
Đền Grand Palace là điểm đến không thể bỏ qua ở Bangkok. Ngày chúng tôi đến, thời tiết nóng bức lên tới 32 độ C. Từ khách sạn đến đại cung điện, chúng tôi đã đổ mồ hôi như tắm. Quy định ăn mặc nghiêm ngặt tại đây yêu cầu nam nữ đều phải mặc quần dài và áo có tay, không được để vai trần hay mặc quần jean rách. Đây có lẽ là cách tôn trọng tín ngưỡng Phật giáo của người dân địa phương. Ngoài ra, khu vực xung quanh cung điện còn có nhiều cửa hàng bán đồ che chắn cơ thể, phục vụ nhu cầu của du khách trước khi vào thăm quan.
Khao San Road là một con phố đầy năng lượng ở Bangkok. Hai bên đường là những quán bar, nhà hàng và tiệm xăm nghệ thuật. Đêm đó, chúng tôi ghé vào một quán bar và thưởng thức vài chai bia. Khi rời đi, một cặp đôi người châu Âu mời chúng tôi cùng nhảy múa. Mặc dù ban đầu từ chối, nhưng dưới áp lực nhiệt tình của họ, tôi đã tham gia vào vài phút nhảy nhót không theo quy tắc nào. Trước khi rời đi, câu nói “Have a good day” của họ thực sự làm tôi cảm thấy vui vẻ.
Ẩm thực Thái Lan nổi tiếng với các món hải sản và cà ri. Tuy nhiên, khẩu vị của tôi lại thiên về các món ăn quen thuộc như McDonald’s và Starbucks. May mắn thay, giá cả ở đây khá rẻ so với Việt Nam. Chúng tôi thường xuyên ăn vặt trên đường phố, kết hợp với một số bữa ăn chính đơn giản. Kết quả là dạ dày trở nên khó chịu vào buổi tối, nhưng một số món ăn đường phố như xúc xích và gà rán lại thực sự hấp dẫn nhờ hương vị đậm đà đặc trưng của Thái Lan.
Sau ba ngày ở Bangkok, chúng tôi tiếp tục hành trình đến Phuket. Một tài xế tên Kongsak mà chúng tôi gặp trong chuyến đi taxi đã để lại ấn tượng tốt nhờ sự nhiệt tình. Anh ấy không chỉ hỏi han về quê hương chúng tôi mà còn giúp sắp xếp chuyến đi sân bay sau đó. Sự hỗ trợ này thực sự mang lại nhiều thuận lợi cho chúng tôi.
So với sân bay ở Việt Nam, sân bay ở Bangkok có vẻ thoải mái hơn trong khâu kiểm tra an ninh. Chuyến bay từ Bangkok đến Phuket ngắn ngủi, vừa mở sách đọc chưa được vài trang thì máy bay đã hạ cánh. Phuket tuy không hoành tráng như Bangkok nhưng có một vẻ đẹp riêng, đặc biệt là những con đường quanh co và núi non trùng điệp.
Khách sạn Deevana Patong Resort & Spa ở Phuket lại là một trải nghiệm không mấy vui vẻ. Phòng chúng tôi đặt qua mạng là hạng sang với giường lớn hoặc hai giường đơn, nhưng thực tế lại nhỏ hẹp đến mức không thể kê thêm giường thứ ba. Quá trình thương lượng với nhân viên gây ra nhiều căng thẳng. Cuối cùng, khách sạn đề xuất ghép hai giường đơn thành một giường lớn và kê thêm một giường nhỏ khác.
So sánh với Baiyoke Sky Hotel ở Bangkok, nơi này vượt trội hơn hẳn về chất lượng dịch vụ. Khi đến khách sạn, phòng chúng tôi đặt đã hết nhưng nhân viên đã nâng cấp lên một căn hộ cao cấp với diện tích gần 200 mét vuông mà không tính thêm phí. Từ tầng 30, chúng tôi có thể nhìn bao quát hầu hết thành phố Bangkok. Nhà hàng trên tầng thượng với tầm nhìn 360 độ là một trải nghiệm đáng nhớ, mặc dù tấm biển quảng cáo LED lớn trên đỉnh tòa nhà khiến việc chụp ảnh trở nên khó khăn.
Tại Phuket, khách sạn của chúng tôi nằm ở tầng một, phòng nhỏ nhưng may mắn có một hồ bơi mini trên ban công. Đây thực sự chỉ là một bồn tắm massage nhỏ, đủ chỗ cho năm người ngồi. Vấn đề muỗi côn trùng cũng là một phần không thể thiếu của vùng nhiệt đới này.
Bữa sáng tự chọn tại khách sạn rất phong phú và ngon miệng, hoàn toàn xứng đáng với giá tiền. Tất cả nhân viên đều lịch sự và mỉm cười niềm nở, kể cả ở các cửa hàng tiện lợi trên đường phố. Bãi biển Patong không thực sự nổi bật như kỳ vọng, nhưng hoàng hôn trên Phuket Old Town lại là một bức tranh tuyệt đẹp với kiến trúc kiểu Bồ Đào Nha rực rỡ sắc màu.
Cuộc sống ở Thái Lan là sự giao thoa giữa nhiều nền văn hóa. Người da trắng và da đen thường xuyên xuất hiện ở Bangkok, đặc biệt là ở Khao San Road. Tiếng Nhật và Hàn dễ dàng nhận ra tại các cửa hàng tiện lợi và chuỗi nhà hàng quốc tế. Người Hồi giáo cũng chiếm một tỷ lệ đáng kể, dễ dàng nhận biết qua trang phục đặc trưng. Một lần, tại một quán Starbucks, chúng tôi gặp một nhóm phụ nữ Hồi giáo, họ nhìn chúng tôi với ánh mắt đầy nghi ngờ.
Một số kỷ niệm hài hước cũng xảy ra trong chuyến đi. Ví dụ như khi nói câu “I’m hungry” trên đường về khách sạn, một người đàn ông trọc đầu đi ngang đã đáp lại: “Hungary? I’m Hungarian!”
Cuối cùng, điều khiến tôi thất vọng nhất là không khí tại King Power ở Phuket, nơi tập trung chủ yếu là du khách Trung Quốc. Cảnh tượng ồn ào, thiếu tôn trọng lẫn nhau khiến chuyến đi trở nên kém vui. Trên chuyến bay từ Phuket về Hong Kong, đa số hành khách đều là người Trung Quốc, đặc biệt là trẻ em nghịch ngợm gây ồn ào liên tục.
Dù có nhiều khó khăn và thử thách, chuyến đi Thái Lan vẫn là một trải nghiệm đáng nhớ. Mỗi khoảnh khắc, mỗi bức ảnh đều là minh chứng cho một cuộc hành trình thú vị. #Bangkok #Phuket #ThailandBin88 Vin Game Bài Đổi Thưởng #DuLich #Tourisme